Chào tất cả các bạn học sinh, các bậc phụ huynh và quý anh chị của Ôn Thi Vào 10!
Trượt Chuyên Nguyễn Huệ có lẽ là một kỉ niệm khá buồn đối với bản thân mình, một câu chuyện mà có lẽ nhiều bạn đang phải trải qua sau khi biết điểm thi vào lớp 10 năm nay. Vâng, mình đã trượt chuyên Nguyễn Huệ rồi ạ. Cảm giác lúc đó thật sự là một cú sốc lớn ở tuổi 15, một sự dằn vặt, đau khổ với những suy nghĩ bộn bề. Mình hiểu rằng, nhiều bạn sau khi không đạt được kỳ vọng và buộc phải rời xa ngôi trường mơ ước cũng đang cảm thấy y hệt như mình.
Nhưng mình tin rằng, trượt chuyên Nguyễn Huệ hay bất kỳ trường chuyên nào khác, không bao giờ là mất đi tất cả. Con người đôi khi tưởng chừng rất mong manh, yếu đuối, nhưng trong họ luôn tiềm ẩn những cuộc xung đột, tranh đấu giằng xé đến cùng, buộc họ phải trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Nội Dung
1. Hành Trình Thay Đổi và Quyết Định Quan Trọng Sau Khi Trượt Chuyên Nguyễn Huệ
Trước khi đối mặt với kết quả trượt chuyên Nguyễn Huệ, mình đã có một hành trình đầy những ngã rẽ bất ngờ. Mình bắt đầu ôn thi chuyên Anh từ năm 2023, nhưng đến hè 2024, mình quyết định gạt nó sang một bên để theo đuổi chuyên Văn. Nghe có vẻ buồn cười phải không? Đến cả bố mẹ mình cũng thấy vậy!
Mình hiểu rằng, bố mẹ nào cũng lo lắng cho con cái. Họ không tiếc công tiếc sức, chỉ sợ con mình không cảm thấy bằng bạn bằng bè. Hơn ai hết, mình thấu hiểu tâm lý ấy. Bố mẹ kiên quyết không cho mình theo chuyên Văn và tham gia kỳ thi HSG Văn (vì trước đó mình ở trong đội tuyển Tiếng Anh). Lúc đó, mình nhớ mình đã âm thầm khóa mình trong phòng mà khóc nức nở. Cảm giác như rơi xuống vực sâu, mãi mãi rời xa đam mê của mình vậy.
Nhưng bản thân mình không cho phép mình tiếp diễn sự yếu đuối đó ngày này qua ngày khác. Mình đã luôn nói với bố mẹ: “Bố mẹ à, con nhất định sẽ đạt giải HSGTP Văn mà!”. Cuối cùng, bố mẹ cũng đành chấp nhận. Và rồi, mình cũng đạt được giải HSGTP Văn như lời nói, dù giải không cao, nhưng mình hạnh phúc lắm mọi người ạ! Hạnh phúc vì chính công sức của mình và vì chính sự tin tưởng của bố mẹ. Quả thực, quãng thời gian đó đã đánh dấu sự trưởng thành bắt đầu chớm nở của mình
2. Thử Thách “Hai Chuyên” và Những Lời Dặn Từ Gia Đình
Trong quá trình ôn thi HSG Văn, ngoài học các thầy cô đội tuyển, mình không học thêm chuyên của ai khác. Đa số là tự mày mò thôi, mãi đến về sau mình mới dám xin bố mẹ học thêm Văn chuyên. Bố mẹ cũng chấp nhận, và kể từ hôm đó, mình chính thức HỌC 2 CHUYÊN.
Việc này quả thực vô cùng quá sức đối với mình. Mình luôn cố gắng cân bằng nó một cách ổn định nhất, không để môn nào thiệt, môn nào hơn. Nhưng mình nhớ như in một lần mẹ mình nói: “Con phải học tiếng thì mai sau mới có công ăn việc làm. Làm Văn lúc nào cũng ủy mị ướt át, mai sau chỉ có làm Sư Phạm báo chí thôi à? Rồi con sẽ hối hận về quyết định của con thôi.”
Mình thật sự đã khóc rất nhiều sau câu nói đó, nó chạm đến lòng tự trọng của mình. Nhưng không hề sao cả, mình vẫn tin bố mẹ đang lo lắng cho tương lai, cuộc sống của mình mà thôi. Vì thế, mình càng yêu bố mẹ nhiều hơn.
3. Vượt Qua Nỗi Buồn Trượt Chuyên Nguyễn Huệ: Tấm Huy Chương Của Sự Nỗ Lực
Ôm đồm cả 2 chuyên, và rồi, mình đã trượt chuyên Nguyễn Huệ như đã kể. Bố mẹ mình cũng không hề trách cứ, vì đôi lúc buổi đêm, bố mẹ vẫn thấy mình cặm cụi viết, đọc miệt mài một cuốn sách tới 3-4 giờ sáng. Bố mẹ cũng chứng kiến cảnh mình khóc thật to vì tình yêu với môn học này và hơn hết là sự cố gắng của mình.
Trượt chuyên Nguyễn Huệ khiến mình buồn, nhưng không phải là đánh đổi toàn bộ ý nghĩa cuộc sống của mình. Bởi để có được cái “trượt” ấy, mình đã trải qua những buổi bố đèo đi học ngày ngày, đứng đợi mình thi xong, những kỷ niệm đẹp cùng mọi người, bạn bè… Tất cả những điều đó mới là quý giá nhất.
4. Thông Điệp Về Hy Vọng Sau Thất Bại: Trượt Chuyên Nguyễn Huệ Không Phải Kết Thúc
Vậy nên mọi người à, cuộc sống luôn đặt ra nhiều thất bại và thử thách cho chúng ta. Đôi khi nó thật quá đáng với một đứa trẻ 15 tuổi, nhưng chúng ta ai rồi cũng sẽ 18, 20 tuổi thôi đúng không nào? Ai rồi cũng sẽ phải trưởng thành mà thôi.
Cánh cửa này khép lại, cánh cửa khác mở ra. Cuộc đời có thể tước đi của chúng ta toàn bộ nhưng không bao giờ có quyền lấy đi niềm hy vọng của ta, bởi “hy vọng đáng tin nhất và chân thực nhất đều đến từ bóng tối.”
“Good things take time” – “Cứ sống rồi sẽ sống.”
Con cảm ơn mọi người đã đọc hết những dòng tâm sự này ạ. Hãy luôn tin vào bản thân và đừng bao giờ từ bỏ hy vọng nhé!